24/8/10

Miếng ghép cuộc sống (3)

Cúng cô hồn
Tháng bảy, cô hồn đi đến đâu cũng được ăn uống no nê, chay mặn đủ cả.
Đến một nhà kia mâm cao cổ đầy sơn hào hải vị, quần áo nhà xe tiền vàng mã cao cấp. Cô hồn sung sướng nhào vô. Bỗng qủy sứ hiện lên xua đuổi: “Nhà quan lớn chỉ cúng cho cô hồn quan lớn!”

Nhang đèn
Trên bàn thờ. Đèn chê nhang:
- Cái gì mà lập lòe như ma trơi!
Nhang đáp:
- Tui lập lòe nhưng tui tự cháy, lại còn có hương thơm.
- Thơm thì tí cũng hết. Ta đây sáng cả ngày.
Vừa nói xong mất điện, đèn tắt. Bình bông trề môi:
- Sáng nhờ điện mà cũng bày đặt chảnh!

Vu lan
Từ sáng sớm anh chị đã rối rít chuẩn bị nhang đèn hoa trái lên cúng chúa cùng món tiền công đức khá lớn. Mẹ anh hỏi: Chiều mấy giờ về để mẹ nấu cơm?
- Mẹ đừng chờ. Tụi con ăn cơm chay nhà chùa đãi.
Xe chạy. Mẹ đứng đó tần ngần. Lễ Vu lan mà mẹ vẫn một mình cơm nước như mọi ngày.

Xá tội vong ân
Tháng 7, lễ Vu lan, mùa xá tội vong ân.
Trong những ngôi chùa lớn, luôn có đông người qua lại nhang đèn...
Tháng 7 mưa ngâu, mùa bão ở miền Bắc thì cũng là mùa mưa ở miền Nam..
Từ trong một ngôi chùa lớn, một chiếc xe hơi chạy ra, gặp vũng nước ở cửa chùa, bắn tung tóe lên quần áo một ông cụ bán vé số ngồi bên vệ đường.
- Mô Phật! - Ông già khẽ nói.
- Nam mô a di đà Phật! - Những thầy tu ở trong xe cũng nói...

16/8/10

Miếng ghép cuộc sống (2)

Phong bì
Trước những cuộc họp người ta thường phát phong bì, bên trong có ít thì vài chục nhiều thì vài trăm ngàn. Người nhận khi thì nhẹ nhàng cất vào túi xách, khi vội vàng nhét túi áo, lại có người hé ra xem, hớn hở hay thất vọng ra mặt… Nhưng có người moi hết tiền ra rồi vo lại vứt tọet xuống đất.
Dù nhàu nát nhưng phong bì không buồn vì nó đã làm tròn nhiệm vụ. Đôi khi nó còn thấy mình tử tế hơn nhiều người nhận tiền từ nó. 

Điếc
Ông lão nghễnh ngãng. Nói chuyện ai cũng như cãi nhau. Thích thì lão trả lời, không thích thì dù có nghe thấy lão vẫn hả với hử… làm mọi người phát mệt.
Một lần đến nhà người quen, thấy con chó lao ra sủa, lão nói “nhà giàu có khác, chó thức đêm canh trộm hay sao mà ban ngày ngáp lắm thế?!” Con chó nghe lão nói như quát, bèn lao đến đớp cho một phát.
Từ đó lão không còn nghễnh ngãng nhưng lại… ngọng!

Vết đau
Hồi yêu nhau. Có lần gọt trái cây cho nàng, anh bị đứt tay. Nàng mặt mày tái mét, ôm cả cánh tay anh hốt hoảng đòi đưa đi … bác sĩ!
Lấy nhau rồi. Một lần thấy tấm hình cưới sắp bị rớt, anh mang búa đinh ra sửa. Loay hoay sợ đụng bể kiếng, búa đập vào tay. Máu tóe ra. Anh xúyt xoa nhờ nàng lấy giùm bông băng, nàng bực bội: Sao anh vụng thế! Chồng với chả con!
Vết đứt tay ngày xưa giờ bỗng thấm đau, đau thấy 36 ông trời!

Bài đăng ngẫu nhiên