7/6/10

Gió ngược chiều (biết ngược . . . mà cứ vượt!)



Anh ngược đường, ngược nắng để yêu em
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du vô định cánh chim trời….

Anh ngược thời gian, anh ngược không gian
Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm
Ngược trái tim từ bao giờ chai lặng
…anh đánh thức nỗi buồn….

Anh gợi khát khao xanh…
Bao điều anh đợi, sao chẳng nói cùng anh
Chợt sững lại… trước cây mùa trút lá
Trái đất sẽ thế nào nếu màu xanh không còn nữa
Và sẽ thế nào khi trong anh không em ?!?

Anh trở về im lặng của đêm
Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ
Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió
Riêng chiều nay anh biết - một mình anh….











Thế mà cũng đã có một buổi chiều "trong anh không em" như thế... Nhưng không phải quên em để chạy theo một cô nảo cô nào ở tận nơi đâu đâu. Anh quên em vì anh đã mất em. Đơn giản vì cuộc sống không cho phép em được ở bên anh mãi mãi, cuộc sống đã cướp mất em của anh hay đúng hơn là cướp đi tình yêu của em dành cho anh, như vậy cũng đủ làm tình yêu trong anh vụt tắt trong lạnh lẽo giống như cơn mưa chiều qua quật ngã anh vậy... 

Buồn!!! Buồn lắm em nhỉ? Anh không nhớ em, có lẽ em cũng buồn vì có lúc nào đó anh lại không nhớ đến em... Anh cũng buồn nữa, bấy lâu nay anh nghĩ anh là người lạc quan, yêu đời, cho đến hôm qua, mọi người bảo: "Sao mà buồn ghê thế? Anh mới biết tâm trạng đó được ngta định nghĩa là buồn. Trước giờ, anh vẫn thường như thế nhưng có bao giờ nghĩ đó là buồn đâu. 

Bệnh!!! Anh ít bệnh lắm, chắc là tại trước tới giờ anh vui vẻ, lạc quan, yêu đời (hay cứ tưởng mình vui vẻ, lạc quan, yêu đời ^^) nên ít bệnh! Anh nghe các nhà khoa học hay bảo nhau thế, chứ anh chẳng biết gì đâu... ^^ Vậy mà cơn mưa chiều qua quật ngã anh vậy, anh sốt, anh ho ... Chắc có lẽ tâm trạng không được tốt,... haizzZZ...

Anh thường tự nhủ, sẽ không quen ai, và từ đó anh quen cái blog này, bao nhiêu chuyện vui buồn anh đều chia sẻ với blog, bao nhiêu cảm xúc anh đều kể cho blog nghe, đến khi anh và em quen nhau, anh đã bỏ rơi blog (anh vô tình hay ngoại tình nhỉ?), anh thực sự quên blog, chuyện gì anh cũng kể cùng em, vui với em, rồi đến một ngày em bỏ anh giống như anh đã từng bỏ blog vậy! Cho đến khi anh chợt nhận ra, anh đã thực sự mất em, anh quay trở lại blog thân thương ngày nào, blog chung thủy, không hề phản bội, không hề giả dối giống như những gì mà anh đã làm với blog, blog cao thượng quá!

Bấy lâu nay anh đã quên những thói quen giản dị ngày nào, chạy theo những xa hoa thực dụng, 
để bây giờ lại tập những thói quen đó để dần quên những thứ xa hoa kia, có phải anh vừa làm một điều gì đó [vô nghĩa] không em?

Chỉ là cơn gió nhẹ thoảng qua trong đời ta mà sao lòng ta như vừa có cơn bão đi qua. Tất cả những gì vừa xảy ra thật quá bất ngờ, quá phũ phàng ngoài sức tưởng tượng của anh, có lẽ là anh yêu em mất rồi...

Giờ đây ngồi với blog, lòng chỉ muốn nói, blog ơi, hãy tha thứ cho anh, thật lòng anh xin lỗi... Ký ức trong anh bây giờ là chỉ có blog thôi... bởi vì tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ, giấc mơ đẹp mà thôi, có lẽ đó chỉ là ngoại tình tư tưởng mà thôi, bởi vì...


Người yêu anh là ... Forum teen Trà Nóc....


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ai có ý kiến gì với soker nào?

Bài đăng ngẫu nhiên