3/9/11

Gửi vợ tương lai

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, cơn giận tối qua.
Chẳng biết phải làm gì, cơn giận tối qua
Chẳng biết làm gì để qua đi, cơn giận tối qua
Và chẳng biết nó hết khi nào, cơn giận tối qua.

Không giận thì thôi, lòng phấn khởi rạng ngời, chẳng phải lo, phải nghĩ, chỉ biết yêu, chỉ biết thương và cảm thấy hạnh phúc vây quanh ta. Đã giận rồi, công việc mở sẵn chỉ chờ làm, cũng chẳng buồn làm, hứng thú đâu mà làm, tâm trạng nặng nề, giống như đám mây đen kéo nặng nước trong đầu vậy. Anh cũng vậy, em cũng vậy, nhưng chẳng ai muốn vậy, anh muốn qua thật nhanh cảm giác đó để chạy đến ôm em, và anh biết em cũng chẳng vui vẻ gì với cảm giác đó, cũng muốn qua thật nhanh để tìm lại yêu thương.
2/9 - Ngày độc lập, mọi người đều nghỉ. Riêng chỉ có anh là còn tất bật, công việc bộn bề. Những công việc không tên, không lương nhưng anh biết nó giúp cho ngày mai của anh hoàn thiện hơn. Những công việc của ngày thường tạm lắng, chỉ có những công việc bên trong suy nghĩ thì bấy lâu chưa rảnh để giải quyết, nay ngồi lục lọi cái đống suy nghĩ cất trong góc khuất bấy lâu ra, lộn lại cho đúng bề, xếp theo thứ tự cái bé trước, cái lớn sau. Rồi lại có những cái đã nghĩ ra rồi, cái khác còn bí kế, xếp qua 2 bên. Cái nào ko cần quan tâm nữa thì cho vào recycle bin chuẩn bị thanh lý, còn những cái chưa tìm ra cách giải quyết phải ghi lại đó, để sau này có bữa rảnh thì lại ngồi nghĩ tiếp. Mà bởi thế nên chúng cứ lởn vởn trong đầu không sao dứt ra được, và kèm theo đó là cảm giác rất mệt mỏi, mặc dù tay chân chẳng làm gì. Đặc thù của những công việc thiên về tư duy và suy nghĩ luôn là thế.
Có ai đó nói, làm việc tay chân không mệt bằng làm việc đầu óc, đến bây giờ anh mới hiểu hết nghĩa của câu đó, và hiểu rất rõ, bởi anh đã từng trải qua chúng. Làm việc tay chân, có mệt thì ngồi nghỉ một tý là hết mệt, là thoải mái và sảng khoái ngay. Còn làm việc đầu óc, thì chỉ khi nào giải quyết hết vấn đề mới hi vọng nó không làm phiền mình nữa, còn không cứ luẩn quẩn mãi, chẳng tập trung được thứ gì khác. Cái trước thì ai cũng hiểu, đơn giản vì ai cũng đã từng làm việc tay chân, mệt mỏi thế nào, ai cũng rõ. Nhưng cái sau thì chỉ những người phải ôm nỗi lo mới hiểu, nỗi lo sống còn của bản thân, nỗi băn khoăn của cả một tập thể, và phải chịu trách nhiệm trước cuộc đời.
Khi chưa bước ra đời, mọi thứ còn đơn giản lắm, quá đơn giản để có thể vượt qua. Chuyện học hành, chỉ cần học thuộc bài là có thể đậu, chỉ cần chăm chỉ làm bài tập theo một vài cái khuôn nhất định là biết cách giải để tự tin bước vào phòng thi. Nhưng em ơi, cuộc sống là một cái khuôn muôn hình vạn trạng, công việc của anh không chỉ nghĩ cho mình mà phải học cách nghĩ cho người khác nữa, công việc tự phát triển chứ ko phải là làm thuê cho ai khác. Phải nghĩ thử xem số lượng bao nhiêu thì in kiểu nào để có lãi cao, mỗi tháng phải thu về được bao nhiêu hóa đơn thì mới đảm bảo lương cho nhân viên, bao nhiêu cái áo mỗi tháng thì xứng đáng để đầu tư xưởng may thay vì mua áo may sẵn, làm thế nào để thu hút khách hàng, khảo sát thị trường tại điểm đó ra sao v.v... 
Hàng tỷ thứ tương tự, chưa tính đến những thứ mà bên công ty réo gọi cũng như là những yêu cầu sửa máy lặt vặt của khách. Bởi thế, khi về nhà, nói dẹp hết suy nghĩ qua một bên nhưng sao dẹp hết được, sự nghiệp nằm ở đó, tương lai nằm ở đó cả. Bởi thế nó cứ quanh quẩn đâu đó trong mê cung những nếp nhăn trên não để đùa mình, nhức óc. Thậm chí đến mức mình phải giả tạo với mọi người, giả tạo với em để không làm ai khó chịu. Bởi thế, dù đang rầu thúi ruột vẫn phải cười thật tươi và nói "anh yêu em" trong giả tạo. Không phải anh giả dối đâu nhé, anh chỉ không muốn em nhìn thấy nỗi lo của anh mà thêm buồn vì chẳng giúp được gì thôi, anh chỉ sợ em băn khoăn và dằn vặt mỗi khi nhìn thấy anh trăn trở. 
Đi làm về, chỉ cần nghe "em ghét anh", dù biết đó là bông đùa, là nhõng nhẽo nhưng anh ko muốn đùa lại, đơn giản vì anh muốn đùa lại thì phải suy nghĩ đùa thế nào cho có tình cảm, mà trong đầu còn ngổn ngang những suy nghĩ chưa dẹp hết kia thì hứng thú đâu mà đùa chứ đừng nói là phải tải thêm những suy nghĩ để đùa lại kia. Em muốn nhõng nhẽo, anh biết chứ, những lúc như thế, anh chỉ nói nhỏ nhẹ "Anh đang mệt", "anh đang không vui". Anh biết làm thế sẽ làm cho em cụt hứng, rồi giận lẫy, giận hờn vu vơ nhưng anh không biết làm thế nào hay hơn thế cả. Anh không muốn phải cáu gắt với người khác.
Thế nên, anh có làm em buồn thì hãy cho anh xin lỗi nhé, anh chỉ hi vọng em hiểu anh hơn thôi. Và nếu có thể, hãy nói anh biết anh phải làm gì để làm em thấy dễ chịu hơn là cảm giác cụt hứng kia thì hãy nói anh nghe đi, anh thực sự muốn biết. 
Đàn ông, đi làm về còn la cà, anh là điển hình của tật la cà. Không phải là nhậu nhẹt, gái gú, bia bọt. Cũng chẳng phải cà phê, bài bạc, độ đề. Càng không phải là bar, sàn nhảy, vũ trường. Chỉ đơn giản là xách xe chạy khắp phố phường để quên hết cái mệt đi rồi mới về nhà. Chứ về nhà mà nghe càm ràm bên tai, nghe cái mỏ than đang phát như cái đài trước cửa nhà, rồi tiếng xe cộ, tiếng tivi, tiếng nhạc máy tính, tiếng xèo xèo của chiên cá, tiếng ồ ồ của cái máy giặt, tiếng o o của cái quạt v.v... Trời ơi! Tui chỉ muốn yên tĩnh một chút thôi mà. Ở ngoài đường cũng chẳng sướng là bao, nhưng ít ra cũng chỉ có tiếng xe cộ, lâu lâu mới phải gặp cái loa đài.
Thực tình, anh muốn mỗi khi mình giận nhau, làm hòa với nhau và hiểu nhau hơn. Anh muốn tâm sự với em nhiều, nhiều lắm để em hiểu anh hơn, nhưng anh không có nhiều cơ hội để nói nên anh chỉ có thể thông qua blog này, mong em hiểu mà thôi, anh biết em sẽ hiểu mà. Mỗi lúc anh cảm thấy buồn, bực, anh lại muốn tâm sự, nói với em thật nhiều mong em hiểu anh nhiều hơn. Anh cũng thế, anh cũng muốn biết mỗi khi em giận như thế, anh đã làm gì sai, để lần sau ko làm em buồn, ko làm em giận như thế nữa.
Và em nè, đừng giận nhau đến mức đi quá xa không thể quay lại được nhé. Giận thì giận nhưng hãy nói anh nghe nguyên nhân nha, chứ giận hoài mà ko biết lý do, anh thất vọng lắm đó.
Nói thế thôi, anh nghĩ sẽ không có chuyện thất vọng đó đâu. Anh biết em như thế nào mà và anh tin là mình sẽ đến được với nhau. Anh yêu em.

Ký tên                       




                         (Chồng tương lai của vợ)          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ai có ý kiến gì với soker nào?

Bài đăng ngẫu nhiên