13/9/11

Làm lại từ đầu

- Buồn quá! Chán quá đi mất...! Chán như con gián! 
- Này, tuổi trẻ, tuổi năng động và đầy sức sống, hà cớ gì phải than chán? 
Câu chuyện của ta sao lúc nào cũng bắt đầu với chán nản thế nhỉ? Vẫn biết, tuổi trẻ năng động, đầy nhiệt huyết và niềm tin mà lúc nào cũng chán nản là không nên nhưng quả thực lúc này, suy nghĩ cứ rối tung lên cả, hic.
Bây giờ mọi thứ đều phải làm lại, làm từ con số 0, nhưng nhất định ta sẽ không bỏ cuộc. Ta vẫn còn tư duy, ta vẫn còn những thứ cần thiết để làm lại từ đầu, ta ơi đừng nản chí, vì ta vẫn còn niềm tin mà.
“Thất bại” thường gợi cho con người nỗi sợ hãi, chán nản. Những đứa trẻ không biết đến khái niệm này nên chúng thoải mái, tự do học hỏi, khám phá cuộc sống. Khi với thử một vật hấp dẫn ở trên cao mà không được, chúng không cho đó là thất bại, chúng không chán nản mà sẽ bắc ghế cho mình cao hơn để có thể với được đồ vật đó. Bản thân ta còn chưa với tới được thành công thì tại sao lại phải chịu thất bại.
Có ai đó nói "Thành công là đi từ thất bại này sang thất bại khác mà không hề vơi bớt sự nhiệt tình", ta cũng nghĩ, đến Seven-Up đã thất bại đến 6 lần, lần thứ 7 mới thành công thì tại sao ta, một người còn trẻ, còn niềm tin và chỉ mới có 1 lần thất bại mà đã bỏ cuộc. Và quan trọng nhất là TA-LÀ-NGƯỜI-CÓ-BẢN-LĨNH, chẳng có lý do gì để bỏ cuộc cả.
Vậy thì ta ơi, tại sao lại bỏ cuộc, ngại gì nào? Ngại tiền àh, đi vay, đi mượn, ta đã nói là ta làm được, đã làm được là sẽ có tiền trả, ngại gì chứ. Ngại thời gian àh, làm ngày không nổi thì ta đổi qua làm đêm, nếu đã ngại thì tại sao lúc đầu lại kinh doanh.
Lại nói đến chuyện thời gian, chọn con đường kinh doanh này bởi vì nó không đốt thời gian của ta quá nhiều. Ta vẫn có thể học hành, vẫn có thể tham gia hoạt động này kia. Thử hỏi có bao nhiêu công việc làm thêm đáp ứng được nhu cầu thời gian không cố định? Ta đã kinh doanh là ta chủ động tất cả, chủ động thời gian, chủ động tiền bạc, chủ động tinh thần. Vậy mà giờ lại lấy thời gian ra làm lý do, vớ vẩn.
Khi bước vào con đường kinh doanh, chúng ta phải học cách chung sống với thất bại:
Mỗi lần ngã là một lần bớt dại
Ai nên khôn chẳng dại một đôi lần.
Hãy coi “thất bại” chỉ là một bước sẩy chân trên con đường đời. Ta sẽ không vì một bước xảy chân mà dừng lại giữa đường không đi tiếp, nên cũng không thể vì sợ một vài lần thất bại mà không dám làm tiếp. Hãy đối mặt với hậu quả của thất bại ở cả hai mặt bên ngoài (Những gì xảy ra trong thế giới xung quanh) và bên trong (Những suy nghĩ về bản thân và những nguyên nhân dẫn đến sự thất bại). Hậu quả bên ngoài thật ra còn không tai hại bằng hậu quả bên trong: nói khiến ta lo lắng, nặng nề, lo sợ không dám làm việc, phấn đấu nữa. Không làm gì, ta sẽ không thất bại, nhưng cũng có nghĩa là ta không hề có cơ hội thành công và đạt được những ước mơ của mình.
Đã bước ra làm kinh doanh là chấp nhận, thương trường là chiến trường, ta cứ mãi ngồi ở nhà thì sẽ làm được gì cho cuộc đời đây? "Thuyền chỉ đậu ở cảng là an toàn, nhưng mấy ai cần con thuyền như thế để làm gì". Ta là kẻ ghét sự phụ thuộc, gói gọn trong 1 cái gì đó là sự khó chịu đối với ta, bởi thế, phải vùng lên, thay đổi tư duy và cả cách nghĩ nữa, để thấy cuộc sống ý nghĩa hơn chứ.
Mà trước hết cứ suy nghĩ những khó khăn trước mắt đơn giản hơn một tý đi nào, ta sẽ vượt qua thôi khi mọi thứ được giải quyết... Ta ơi, cố lên.....!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ai có ý kiến gì với soker nào?

Bài đăng ngẫu nhiên