21/10/09

Khuya - Nghĩ về "nhỏ"



Mình không nhớ rõ cái cảm giác về “nhỏ” bắt đầu từ khi nào, có lẽ là cách đây khoảng chục tháng trước…
Cũng trong khoảng thời gian qua khỏi đầu năm "một ti tý" năm như thế này, nửa năm trước mình không ngừng nghĩ về “nhỏ”… từng giây từng phút…
Rồi đến cuối năm lớp 9, nhiều chuyện xảy xa, bao gồm cả chuyện tình cảm và chuyện học hành, mình đã lãng quên “nhỏ” từ lúc nào không hay. Không còn bồn chồn khi nghe một tin gì đó không hay về “nhỏ”, thậm chí…không còn cái cảm giác đau nhói khi chợt nghĩ rằng “nhỏ” sẽ chết…
Nhưng…bây giờ thì những cảm xúc ấy lại bắt đầu trỗi dậy trong tim mình, không rõ nữa, nó thật mơ hồ và không thể nào xác định được!
Chỉ biết ngay lúc này đây, mình cần “nhỏ” biết bao.
Đối với mình, mọi cử động của “nhỏ” đều thật đặc biệt: cái dáng, cái cách nói chuyện, ánh mắt, nụ cười, giọng nói…
Khi nhìn thấy “nhỏ” với khuông mặt rạng rỡ, mình luôn luôn mĩm cười
Mình xem "nhỏ" như mục đích để mình phấn đấu...
1 năm trôi qua, tuy được biết về “nhỏ” nhiều hơn nhưng ngay lúc này đây, mọi thứ về “nhỏ” dường như vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng, vẫn chưa phải là những điều mình cần biết. Cái cảm giác này thôi thúc mình muốn “tiếp cận” nhỏ nhiều hơn nữa… Nhưng mình không rõ đến bao giờ mình mới nói với “nhỏ” một "
lời nói"… Có thể là ngày mai, tuần sau, tháng sau hoặc cũng có thể là năm sau rồi năm sau nữa… Mình chưa có đủ can đảm để làm những gì mình thích. Uhm, nói đúng hơn là mình chưa đủ lớn để người ta có thể tin những lời mình nói, chẳng lẽ mình phải chờ đợi thêm 1 năm rồi 1 năm nữa rồi 1 năm nữa…hay sao!?
Thật tình thì…chính mình cũng không hiểu rõ mình đang nghĩ gì và cần gì ở “nhỏ” nữa… Chỉ biết là mình nhớ cái mùi hương đó – khi nhỏ lướt nhanh qua mình, nhớ đôi vai gầy, và nhớ cả cái giọng nói ấm áp ấy nữa… ĐẾN BAO GIỜ MÌNH MỚI CÓ LẠI NHỮNG CẢM XÚC ẤY…
Có những đêm nằm nghĩ về “nhỏ”, chợt cười rồi lại chợt khóc, muốn mở máy chat với “nhỏ” nhưng lại sợ "nhỏ" không online nên thôi không nghĩ nữa. Tại sao mình có thể to mồm nói giỡn là mình thích một đứa nào đó nhưng khi đối diện với tình cảm thật của chính bản thân thì mình lại hèn nhát như thế nhỉ?! Hmm…
Chắc có lẽ mình đang lớn Mình đang thay đổi....
“Có thể trong một phút giây nào đó mình chợt nghĩ đến một người – Nhưng không phải luôn luôn là như vậy.
Có thể trong một khoảng thời gian nào đó, mình cảm thấy cần lắm một người – Nhưng không phải luôn luôn là như vậy…
…Và có thể trong một đêm lạnh như đêm nay, bỗng dưng mình cảm thấy nhớ da diết một người và tất nhiên… không phải luôn luôn là như vậy!...”
Cuộc sống luôn tiếp diễn và mình cũng chẳng biết là cái cảm giác này sẽ kéo dài bao lâu nữa. Có thể chỉ trong đêm nay, cũng có thể là 1 ngày, 2 ngày, 1 tuần, 1 tháng, 1 năm hoặc nhiều năm… hay thậm chí là CẢ ĐỜI cũng nên...

Dẫu sao cũng nên có một quyết định, chắc trong nay mai mình sẽ nói với nhỏ.... Chỉ một câu đơn giản mà sao khó nói thế !?
(Đừng thấy trong blog của soker lại nói về một "nhỏ" nào đó mà cho là S nhăng nhít nhé, nếu để ý kỹ lại, không hề có chữ "yêu" nào trong bài hết, và có chữ "nhỏ" nhưng chẳng có chữ "nhóc" nào hết, thực ra S không bik đó có phải là tình iu k nữa, nhưng sao ...!!! khó nói wa', đọc blog tự hỉu.... ^^)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ai có ý kiến gì với soker nào?

Bài đăng ngẫu nhiên